Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2011

((¯`·. . .º-:¦:-.° •. . ♥ ღ ° ♫ •°.-:¦:-º. . .·´¯))

If you could see the tears
In the world you to left behind
And only you could heal my heart .
...
Somewhere, my love
Although the snow covers the hopes of Spring
Somewhere a hill blossoms in green and gold
And there are dreams ...You'll come to me
Warm as the wind, soft as the kiss of snow
Till then, my sweet,
think of me now and someday
All that your heart can hold forever ...
Photobucket
Sitting by the window
Sing the love song
Why they have conventions here
Because the memories not be enough
I have to wear masks in the clam
Songs about love
Because so much nostalgia ...
Seems I was sleeping for one thousand years
The wheel of time
has turned into the age of tears
How long I am in there ,I cannot tell for sure
...but the flower starts to fade .

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

((¯`'•.¸__ Giấc mơ muôn đời __¸.•'´¯))

Tan cơn mơ và em thật xa ...



Xem trước
Đêm qua mộng đến một thoáng thôi
Mà ta cứ ngỡ giấc mơ muôn đời...

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

"`·.º-Tà dương

Biển chiều sóng lặng mây xa
Dấu chân trên cát vẽ tà dương bay
Em về thả sợi tóc mây
Ta ôm nỗi nhớ trên tay ngập ngừng
Em về đàn lạc dây cung
Thơ ta hóa gió lưng chừng khói sương
Em về tình mãi còn vương
Ta là chiếc bóng bên đường em qua .
(27.12.10)

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011


Ai cũng đều có một điều gì đó
Phải bỏ lại phía sau
Niềm nuối tiếc của hôm qua dường như
lớn dần theo thời gian ...
Quay đầu lại hay băn khoăn liệu có ích gì
Giờ đây, rồi chuyện này sẽ đi về đâu
Hay đã như thế nào ...
Em nhận biết được tất cả
Nhưng em vẫn chưa thể hiểu được
bằng cách nào em đã
... Đánh mất Anh trong đời .

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Lời em kêu tan theo sóng dâng

Đôi khi ta chợt ngỡ ngàng vì
Không biết tình yêu
đã bắt đầu và lớn lên tự lúc nào?
Là sự gặp gỡ kỳ ngộ của ánh mắt, của tâm hồn.
Tình yêu khởi thủy từ đầu nguồn
của một dòng sông cứ chảy mãi, chảy mãi ra biển
Nhưng biển lại không đầy
Nơi tình yêu bắt đầu ...Nơi em yêu anh
Đó là thế giới cổ tích với ngôi nhà màu xám,
với những con đường , những khu rừng
Mà cây hạnh phúc luôn tỏa ngát hương
không bao giờ tàn lụi.
Gợi quãng thời gian nhung nhớ, êm đềm, bình lặng.
Như một niềm tiếc nuối
Tiếc cho những gì đã mất, đã trở thành quá đỗi xa xôi...
Nơi Anh yêu em
Nơi bắt đầu những niềm vui và nỗi buồn
Nơi trò ú tim kết thúc
mà chẳng có người nào thắng cuộc cả.
Ngày cứ thế trôi qua, trôi qua ...
Những ngày mưa và không mưa
lạnh mà không lạnh ... thế thôi!
Nơi em yêu anh
Là một khu rừng thiêng liêng
cách xa những yêu thương trần thế.
Chỉ còn lại một tâm hồn với đôi mắt thức ngủ
Trong những nhớ, quên ,bình dị của cuộc đời.
Một khu rừng hoang giữa bạt ngàn gió và hoa dại
Mà ở đó, những rong rêu đã phủ lên
mỗi giấc mơ như một thời xa .
Quá xa...
Đố anh biết vì sao?
Biển dào dạt thế
Sóng vươn đi muôn ngả ,vui khắp bến bờ
Mà vẫn có khi cô đơn thẫn thờ...
Có phải em cũng giống như tòa lâu đài bằng cát
Sóng sẽ cuốn trôi và biến những ảo vọng
thành những bọt trắng xa xôi ...

"Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
Gió âm thầm không nói mà sao núi phải mòn
Anh đâu phải là chiều mà nhuộm em đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu nếu chiều nay anh chẳng đến
Dù sóng đã làm em nghiêng ngả vì anh."
(Phú Quang)
09.09

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2009

•`'•.¸ . . Anh - Em . . ¸.•'´•


Rồi ngày mai...Trong một giấc mơ
Em có gặp lại những gì đã mất
Nỗi cô đơn... ngủ vùi trong lồng ngực
Sao cứ hoài vô cớ gọi trong mê
Giọt nước mắt vỡ oà rơi trên gối
Em chẳng thể nào ngăn lại được đâu anh!
Sáng thức giấc...
Thấy lòng xao xuyến lạ
Bài thơ làm vội vã viết trong đêm
Tên một người xa lạ tự nhiên quen
Từ lúc ấy lòng em như trẻ lại
Và lòng anh cũng vô cùng thơ dại
Ta yêu nhau không có lý do nào
Khắp đất trời mới mẻ, lạ lùng sao
Thế giới đẹp trải một màu biêng biếc
Chiếc lá rụng trong một chiều lộng lẫy
Cũng nghiêng mình thủ thỉ lúc em qua
Và thế là...
điều huyền bí được sinh ra
Như tất cả, hẳn là anh cũng có
Những ngăn kép của lòng mình nho nhỏ
Ngăn giấu yêu thương,ngăn giấu vui buồn
Và ngăn nào cất giữ những nụ hôn
Ngăn nào nữa cất những lời hứa hẹn
Dẫu lời hứa không bao giờ đúng hẹn
Như chuyến tàu lỡ bến đã từ lâu.
Giữa phố người thấp thoáng qua mau
Anh có thấy bóng dáng ai sững lại...
Ấy là em của một thời thơ dại
Yêu thật là ...Yêu
Nào có biết đến chi đâu .
Rồi ngày mai ...
Dẫu anh không thể như xưa
Dẫu em cứ mãi nhập nhòa trong kí ức
Nhưng viên kẹo Socola
vẫn chưa bong đến lớp giấy cuối cùng ?
Và một bầu trời lặng lẽ...đến bao dung
Dấu chân ai phủ đầy sương khói
Nghe những nôn nao, bức rức lạ lùng
Ánh mắt chiêm bao,niềm vui choáng ngợp
Mỗi ngày qua... đong nỗi nhớ đầy thêm.
Kỷ niệm cũ xếp hoài trong ngăn kéo
Nét mực lem thấm nhoè trang nhật ký
Có bàn tay anh hờ hững lật qua dần
Và lúc nào...
Anh dừng lại bâng khuâng
Như bóng nắng ngoài kia chưa nỡ tắt.
Rồi một ngày ...
Trên con đường mập mờ bóng tối
Em mệt mỏi...
Giữa dòng đời khắc nghiệt
Những lúc ấy có bao giờ anh biết
Tháng ngày qua tươi đẹp đã trôi dần
Có một phần lầm lỗi của
Anh - Em